Hôm trước được giới thiệu 1 cái blog của 1 người tên Nguyễn Hữu Hiền, đọc bài thơ đầu tiên thấy rất ấn tượng, vào comment đặt câu hỏi thì nhận được trả lời bằng cả một bài thơ. Từ bài này có một người khác (Hoàng Dược Sư) hỏi có phải tác giả Nguyễn Hữu Hiền là Dũng lò vôi không thì được trả lời như bài thơ dưới đây. Đọc bài này thấy ẩn chứa nhiều điều.
Tôi không rành về thơ lắm, nhưng lâu nay chẳng thấy kiểu làm thơ này bao giờ nên xin tác giả đưa bài này lên để hỏi thêm ý kiến mọi người. Tôi thấy đây là hiện tượng lạ cần nghiên cứu, mong các bác cho thêm ý kiến.
Giọng trầm đôi lúc vút cao
Thơ bài kín liệm lượt thao trần miền
Của này không phải của Hiền
Bác thông kim cổ thượng thiên lâm phàm
Giống dòng Âu Lạc luận bàn
Như người sứ giả đăng đàn cần chuyên
Nhà Nam Lạc Quốc có biên
Thơ ca mấy lượt hạnh duyên có phần
Ở trong cơ đạo xa gần
Tận nơi sơn dã phong trần phồn hoa
Bình minh rồi cũng chẳng xa
Dương gian trần trượt hát ca đã từng
Tên đề bần sĩ thêm mừng
Là ngày chuyển thể ngập ngừng bước sang
Uy quyền sao thấy đa mang
Dũng mãnh đôi đàng vấn nạn còn đang
Đại đàn thiết lập trấn an
Tài lộc vô trước tài quan đi kèm
Dựng tuồng trấn quốc cũ mèm
Nên hư nông nỗi lắm gièm nhiều pha
Đại họa ngỡ tưởng rời xa
Nam kinh có dịp phất ba bốn lần
Văn chương ta vụn gieo vần
Hiến lòng chân thật ai cần ta nghinh
Mấy lời chưa ắt đã tin
Nay mai có dịp xuất chinh chốn này
Đi đầu trâu ngựa thôi cày
Đâu đây nài ngựa hết bày kế sinh
Cũng tài nhưng lại khắc tinh
Thấy y bản chính khi in khác màu
Toàn dân bàn tán xì xào
Thơ nài phải khác thơ Ngài cố nhiên
Của Ngài từ cõi thiêng liêng
Ngài đang hiện diện chỉnh yên ta bà
Nguồn:Blog Nguyễn Hữu Hiền
Nhãn: Uncategorized
7 Comments:
Bài đăng Mới hơn Bài đăng Cũ hơn Trang chủ
Làm trai thỏa chí tang bồng
Thơ này cảm thán tấm lòng của Đen
Như từng sưới ấm nhiều phen
Sấm ngôn mến tặng người nhen nhúm tình
Trạng có nói sách có in
Trình ra khắp chốn đức tin cứ tùy
Đọc qua xem kỹ vẫn nghi
Rồi cứ trầm tĩnh mà tri sẽ tường
Lại đây là chốn vô thường
Động tình sanh chúng mở đường tầm phương
Lòng người nhiều nỗi sầu vương
Mình đừng trách cứ nhiễu nhương cảnh đời
Phải lo cho cuộc đổi dời
Suy vi chìm nổi mở lời vấn an
Ông trời không có tình tang
Này lời khuyến cáo trường an đăng đàng
Mở đề đôi chút bàng hoàng
Blog Chùa vào viếng không nhang dễ tìm
Làm cho đen – trắng cổ kim
Chi bằng hoà hợp sóng im gió ngừng
Ai người thiện sĩ vui mừng
Mà thỏa chờ đợi đã từng dày công
Đọc cho xuất hiện tam không
Phải trái thiện ác phương đông phản hồi
Cái thời chức tước quyền ngôi
Gì đây mới chỉ kéo lôi nhẹ nhàng
Cũng vì vây cánh họ hàng
Lo bề thu vén bạc vàng chúa tôi
Chưa ai tự thấy bẩn tồi
Biết nào sai đúng mà thôi lộng hành
Nói ra chứng lý bạch rành
Thật giả thiện ác hôi tanh suy đồi
Hay rằng vận hội gấp đôi
Mò tìm đúng chốt giật thôi đổ sầm
Lời này không dám sai lầm
Thơ đề kinh điển cố tầm từng khi
Gieo neo càng vững bước đi
Rắc rối tháo gỡ sầu bi được gì
Một lòng vững bước hành trì
Hồ sen đến độ đúng kỳ khai hoa
Hoang liêu mình phải cần ta
Mang về An Lạc gần xa một nhà
Chang chang bóng ngã chiều tà
Ghi điều tâm sự cùng ta với mình
Nít con ta vẫn giải trình
Chớ nào dám dối rẽ kinh bao giờ
Vội chi bao tháng năm chờ
Vàng thau lẫn lộn chín ngờ mười nghi
Đợi người sứ mạng hành di
Xem mà chọn lựa có y không nào
Thơ bài vừa lúc cao trào
Có phần huyền bí dám nào đơn sai
Đàng ấy nghi ngại mới khai
Hoàng Thiên Hậu Thổ chứng ai dám lừa
Hay dở thì cũng xin thưa
Không còn cơ hội giẫm bừa thế nhân
Anh làm thơ sao em sợ
Lỡ ra bài vướng chút nợ IT (Information Technology)
Au-to-ma-tic thành thi
Dở hay xin được cố tri niệm tình
In hệt dòng lệnh duyệt trình
Nhả thơ hàng loạt cốt đinh (coding) khó gì
Đọc rồi lại động lòng mình phải suy
Ông này mở blog làm chi
Ai mà đọc phải, cái gì cũng lo.
Chưa biết nói thật hay mò
Lời thơ gieo rắc một hồ hoang mang
Chang Ghi nít chớ vội vàng
Đợi xem. Thơ có đàng hoàng hay không.
Hehe, phét vài câu thơ nghịch chơi đầu năm. Bác Nguyễn Hữu Hiền này quả có tài thơ phú. Nhưng đọc giọng văn giống sấm bên Cao Đài quá. Em không thích.
xứng đáng làm quan văn