VIỆT NAM KHÁC GÌ ZIMBAWE

Hôm nay Tuổi Trẻ có một bài đáng đọc: Để mừng sinh nhật thứ 85 của tổng thống Zimbabwe... của Danh Đức. Bài báo nói về sự xa hoa của Mugabe – Tổng thống mấy chục năm nay của đất nước Zimbabwe đói khổ, dù ông ta là người đã có công giải phóng nước này khỏi thuộc địa. Bài báo có một phần nói về cách mà tay Tổng thống già này dung tham nhũng và đặc quyền để duy trì bộ máy cai trị như thế nào. Đảm bảo mọi người đọc sẽ thấy nó giống hệt Việt Nam ta từ lúc được giải phóng thuộc địa đến nay.

Bài báo không dám nói thẳng, mượn kiểu chửi chó mắng dê, nhưng trong hoàn cảnh này cũng là rất đáng hoan nghênh. Tôi trích phần nói về cách thức duy trì quyền lực của Mugabe dưới đây cho mọi người tiện đọc. Hoan hô Tuổi Trẻ. Mọi người vào link trên đọc nhanh đi nhé, kẻo lại bị gỡ xuống bây giờ.

Hệ thống quyền lực của Tổng thống Mugabe

Trên website Africa Agenda của giới trí thức châu Phi, bài viết “Is Mugabe’s legacy a lesson for Zuma?” (“Di sản của Mugabe: một bài học cho Zuma?”) được đăng nhằm cảnh báo nguy cơ tương tự cho Nam Phi mà sang năm tới sẽ có tổng thống mới là ông Jacob Zuma. Dưới đây là vài trích đoạn:

“Mugabe hoạt động qua một hệ thống giám sát hữu hiệu các thuộc hạ nhằm “bêtông hóa” quyền lực của mình. Thoạt đầu khi mới giành được độc lập, ông và các đồng đội của mình cũng tin rằng sẽ phục vụ dân chúng nên lập ra bộ quy ước lãnh đạo rất nghiêm khắc, theo đó làm giàu là nghịch đề.

Thế nhưng thật nhanh chóng, Mugabe phát hiện rằng họ tham ăn như lợn nên quyết định nuôi tính háu ăn vô chừng của họ bằng cách gắn họ với chế độ tổng thống trọn đời của mình. Nghe họ thề trung thành với tổng thống trọn đời, người ta cứ ngỡ rằng họ chỉ nói đùa. Thật ra họ không đùa: họ thừa biết số phận của họ gắn chặt với lão già này, như ông thường bảo họ: “Nếu tôi văng, các ông sẽ văng trước”.

Ông cho phép họ thoải mái tham nhũng, song tất cả đều được ghi chép đầy đủ. Các ghi chép đó chính là nguồn bảo hiểm nhân thọ của ông. Chỉ cần ông giơ ra vài ghi chép là chẳng cần xét xử gì cả cũng sẽ văng xa tít. Nhiều người thắc mắc sao các đệ tử của ông lại cong lưng cung cúc cúng bái ông như thế. Chẳng qua, ông đã tạo ra hoàn cảnh (tham nhũng) mà nay họ đang ở trong đó.

Hệ thống ấy rất đơn giản: trước tiên phải tạo ra những “cổ chai”. Càng kẹt cứng, ai có quyền hành càng dễ làm giàu. Vụ xìcăngđan Willowgate trong những năm đầu thập niên 1980 là một ví dụ. Chiếc Toyota Cressida nhảy vào thị trường Zimbabwe. Cho dù người ta có tiền cũng không mua được, vì số xe lắp ráp quá ít. Thế nhưng các quan thì tha hồ mua, mua cho mình và cho người khác.

Nếu đã vi phạm thì xin lỗi đi, rồi sẽ được luân chuyển sang một ghế khác. Có khi được cử đi sứ hoặc đâu đó. Có một quan chức kỳ cựu tên Chikoore đã làm một chuyện không thể tưởng tượng được là xin từ chức ngay giữa lúc dân chúng đang bực tức vì thiếu hàng hóa. Sau đó, Chikoore đến gặp lãnh tụ tối cao xin một chức khác, bị từ chối thẳng thừng, bèn tự tử.

Chiếm đất mới diễn ra như giữa ban ngày, cứ truất hữu ở đâu tùy thích, chẳng cần đền bù gì cả. Song hệ thống không dừng lại ở đó. Những kẻ mới có đất đai này sẽ được mua dầu diesel trợ giá có khi chỉ bằng 5% giá thực tế. Mua xong bán lại chợ đen và hái ra tiền ngay. Các quan trong chính phủ còn được mua ngoại tệ với tỉ giá chính thức không đầy 10% tỉ giá thị trường chợ đen. Cứ thế mà nhân chục lần, chục lần, chục lần... tài sản.

Còn việc truất hữu các công ty nước ngoài, gọi là “nội địa hóa” chúng, thì mỗi công ty sẽ phải nhượng một số đáng kể cổ phần cho người Zimbabwe. Và những người nhiều khả năng được mua nhất chẳng ai khác hơn là các quan chức đầu ngành.

Đó là vài bí quyết gắn chặt họ với lãnh tụ tối cao...”.

8 Comments:

  1. Sweet tears said...
    Ừa,đọc ối kẻ giật mình !!! ;-)
    Gõ Kiến said...
    Đã đọc bài này, đang liên tưởng thì gặp ngay anh Change cho đăng lên blog. Ông tổng thống này ra rả với dân Zimbabwe rằng ổng xứng đáng làm tổng thống vì đã giải phóng dân tộc. Thấy cũng chẳng khác gì Đảng ta nhỉ. Đảng cũng lãi nhãi suốt về thành tích giải phóng dân tộc để cho rằng nước VN này chỉ có Đảng xứng đáng làm lãnh đạo. Đảng muốn ban cho ai ơn huệ gì là quyền của Đảng. Nghĩ mà bực mình không chịu được khi vừa rồi việc giãn thời gian nộp thuế TNCN đến kỳ họp Quốc hội tháng 05/09 phải xin ý kiến và được Bộ chính trị của Đảng thông qua thì cái nhà nước này mới được làm. Ai nói là Đảng chỉ lãnh đạo mà không can thiệp chính thực là lời nói dối, lời nói mị dân. Đọc bài viết về ông tổng thống Mugabe thấy Đảng chẳng khác, anh em không sinh đôi nhưng giống nhau như đúc.
    Gõ Kiến said...
    Tổng bí thư Đảng nên làm một cuộc viếng thăm người anh em Mugabe trong một ngày gần đây để thắt chặt tình quan hệ …
    An Hoa` said...
    Lâu rồi ghét oan chả thèm đọc Tuoi tre, Thanh nien vì hết nhà báo máu rùi. hôm nay vẫn biết Tuoi tre van còn nhà báo máu.
    psonkhanh said...
    Haha, lý thú thật. Đúng là hoàn toàn giống nhau. Chỉ có cái khác là từ 1975 đến giờ Zimbawe chỉ có 1 Mugabe, VN ta thì tới mấy Mugabe như thế rồi. Đang cung tiền ào ào thế này, chẳng còn mấy chốc sẽ lạm phát như Zimbaue. Bác Change này nhanh thật, tôi đã đọc bài này trên báo TTCN định đưa lên mà bác làm trước rồi. Cảm ơn nhiều.
    daimyotuan said...
    TBT chưa qua thăm Zim, nhưng mà người anh em Mugabe đã qua VN mua sắm rồi....http://www.timesonline.co.uk/tol/news/world/africa/article5733863.ece
    Theo bài viết này thì yếu nhân Mugabe rất thích các nước "con hổ" châu Á
    nam l said...
    Bức xúc thì cười để bụng chứ biết làm sao giờ, có điều kiện thì bye thôi. Tội nghiệp, thấy người dân ôm cả ôm tiền mà vẩn đói ăn.
    Dinh C said...
    Có thế nào thì dân chết chứ. Bọn nhà giầu và giới giang hồ thì thì không sao đâu ?

Post a Comment



Bài đăng Mới hơn Bài đăng Cũ hơn Trang chủ